Thứ Năm, 2 tháng 6, 2011

Một chút cho ai!










Hừm! dù Bụng đã nhắc đi nhắc lại với Dạ rằng thôi đừng nghĩ và đừng viết về những chuyện buồn nữa, ấy thế mà Dạ vẫn làm những việc đó. Bụng giận Dạ lắm! Nhưng biết làm sao được, bởi Bụng là người hiểu Dạ mà.
Bụng hiểu, Dạ là người có cá tính. Những cá tính giúp Dạ có nhiều màu sắc trong cuộc sống. Nói thật, dù Bụng không thể yêu một vài cá tính của Dạ nhưng vẫn tôn trọng nó bởi nó là cách sống mà Dạ lựa chọn cho riêng mình.
Dạ thì muốn nghĩ và viết những chuyện buồn ra để có thể đón nhận mối tình vui vẻ và hạnh phúc, những gì mà cuộc sống bên ngoài đang ngồn ngộn sắc màu. Dạ luôn có khát khao một cuộc sống mới với hạnh phúc mới. Bụng đã thấy “cô gái thợ may Trung Hoa” trong suy nghĩ của Dạ!
Ừ, với nụ cười tán thành, Bụng nhẹ nhàng nói với Dạ, có lẽ, đó là cách để Bụng động viên chính mình. Ngay khi ấy, Bụng thấy sự giằn vặt đã đến với mình.
Con đường quen từ nhà Bụng đến nhà Dạ chẳng phải xa, Bằng Lăng đã xòe tím biếc hai bên đường bấy lâu mà Bụng giờ mới để ý đến nó. Bụng thấy nhớ, nhớ mùa hoa nở, nhớ mùi rơm mới, và rất nhớ Dạ! Nhớ những chiều cả hai cùng trên chiếc xe đạp vui cười khi đi cắt lúa về. Nhớ lần hái chùm hoa rất đẹp mà Bụng đã giấu trong áo để đem tặng cho Dạ, thế mà chưa kịp tạo sự bất ngờ thì lũ kiến đen đã thi nhau tùng xẻo da của Bụng, chúng tức giận vì Bụng nỡ phá vỡ gia đình của chúng. Và suốt chiều ấy, Dạ phải ngồi bôi thuốc cho Bụng. Bụng nhớ mãi cảm giác ấy, cảm giác được chăm sóc. Bụng thấy khuôn mặt ửng đỏ của Dạ vừa ngại ngùng e thẹn, lại vừa lo lắng quan tâm, rồi bất chợt  cả hai cùng chạm ánh mắt vào nhau và cười. Bụng đã ôm Dạ lần đầu như thế. Bằng Lăng vẫn nở nhuộm tím chiều tàn khi những bông hoa cỏ may đã kịp làm tình với sợi vải quần.


Dạ đã lên chuyến tàu của mình, chỉ còn chờ tiếng còi xuất phát nữa thôi. Bụng đã không kịp nói thêm lời nào! Bụng đã từng ước chàng Đông ki sốt nhà hiệp sĩ xứ Mantra sẽ tìm thấy tình yêu thực của mình với nàng công nương Dulcinée du Toboso. Chỉ thế thôi Dạ nhé! Khi đến nơi nào đó, Bụng chỉ xin Dạ hãy nhớ có một mùa hoa nở tím biếc chiều hè. Và có mùi rơm mới.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét